Hàng nghìn lao động rời TP.HCM ngày 1/10 (ảnh: Phong Anh)
Ông Trần Việt Anh – TGĐ Công ty CP Xuất nhập khẩu Nam Thái Sơn, sau khi khảo sát thực tế đã phân chia thành 4 nhóm lực lượng lao động: lao động làm cho các DN FDI; lao động làm cho các DN trong khu công nghiệp; lao động làm ngoài các khu công nghiệp; lao động tự do. Cả 4 nhóm lao động đều ở trong những khu trọ có mật độ dân số cao và thường thuê phòng trọ 10m2, có thể phân chia thành 5 người làm ban ngày và 5 người làm ban đêm thay nhau ở.
Khi dịch xảy ra thì cả 10 người đều ở nhà, do vậy quy tắc 5K gần như không có. F0 bắt đầu phát sinh ngay trong khu trọ. Với môi trường sống như vậy thì cộng đồng lao động sống trong tâm trạng lo lắng, sợ hãi. Họ muốn được về quê.
Ngoài ra, lao động tự do và lao động ngoài khu công nghiệp cũng không được tiếp cận thông tin cụ thể về cuộc sống trong tương lai. Chủ sử dụng lao động không thể trả lời được câu hỏi chính xác là ngày bao nhiêu sẽ được quay lại làm việc, hưởng lương bình thường. Từ đó, người lao động nhìn về quê hương, là nơi có cuộc sống an toàn hơn lúc này.
Ông Lê Minh Tấn – Giám đốc Sở LĐ-TB&XH TP.HCM – thông tin, 5 tháng qua, số lượng lao động nhận bảo hiểm thất nghiệp là trên 100.000 người. Số công nhân dừng hoạt động khoảng 500.000 người. Những người này đã có thời gian dài bám trụ tại TP nhưng hiện nhu cầu bà con xin về quê rất nhiều.
Lời giải cho bài toán đứt gãy thị trường lao động
Tại tọa đàm trực tuyến “Nguồn nhân lực lao động cho TP.HCM và các tỉnh lân cận sau đại dịch” do Báo Người lao động tổ chức ngày 1/10, Cục trưởng Cục Việc làm (Bộ LĐ-TB&XH) – ông Vũ Trọng Bình – chỉ ra rằng, nhiều người lao động rời khỏi TP.HCM, Bình Dương, Đồng Nai trong bối cảnh cạn kiệt và không còn thu nhập. Quay trở lại làm việc khi vẫn còn rủi ro, lao động sẽ rất đắn đo.
Chưa kể, người lao động quay về quê thời điểm cuối năm, họ sẽ ở lại quê ăn Tết chứ không quay lại trong vòng mấy tháng khi TP chưa đảm bảo mức độ an toàn về dịch bệnh. Trong khi chi phí để DN dịch chuyển lao động là rất cao, không khó nhận thấy xu hướng đứt gãy của thị trường lao động lúc này.
Theo ông Bình, đã có chính sách xây dựng nhà ở cho người lao động tại các khu công nghiệp nhưng thực tế triển khai chậm. Qua đại dịch Covid-19, điều dễ nhận ra là lao động không an cư lạc nghiệp mà luôn ở trạng thái ngụ cư. Do đó, DN thiếu lực lượng lực lao động có thể phấn đấu, an tâm ở tại địa phương.
“Cần có quỹ đất xây dựng nhà ở cho người lao động để họ yên tâm lạc nghiệp. Một người lao động thanh niên đến các TP lớn lập nghiệp thì rất đơn giản, nhưng khi họ có vợ, có chồng, có con thì còn nhiều mối lo khác”, ông Bình nêu giải pháp lâu dài nhằm giữ chân người lao động.